Writing
I enjoy conversations with people that I met while I am traveling in new places. Such conversations always brought about interesting things to learn. Meanwhile, conversations with myself when I was enjoying a cappuccino help me to know more about myself.
Tôi rất thích nói chuyện với những người mà tôi gặp khi tôi đi đây đi đó, tôi luôn luôn học được những điều thú vị khi nói chuyện với họ. Và khi “nói chuyện” với chính mình khi tôi thưởng thức một ly capuccino nổi bọt giúp tôi thấy rõ hơn… về tôi…
Bằng chính đôi bàn tay của bạn
Cuốn sách này sẽ hướng dẫn cách thực hành để đạt được mục đích đó. Việc thực hành bắt đầu bằng việc nhận ra tài năng cá nhân của bạn - bất kể tuổi tác hay mức độ thành tích của bạn - và khuyến khích sự nỗ lực luyện tập để có thể dẫn đến khả năng tự làm chủ bản thân. Một khi được thúc đẩy bởi tình yêu âm nhạc và hiểu biết rõ ràng về lý do luyện tập, bạn có thể thiết lập sự hòa hợp sâu sắc giữa bản thân âm nhạc và bản thân cá nhân mình đến mức cuối cùng âm nhạc và cuộc sống sẽ tương tác với nhau trong một dòng chảy thỏa mãn không bao giờ kết thúc. Vì tất cả những điều này đều được thực hiện bằng chính đôi tay của bạn, nên tôi mời bạn hãy cùng luyện đàn với tôi.
Trên những phím đàn piano
Khi được “giải thoát”, đó là khi mình bắt đầu hiểu hơn về cảm xúc của âm nhạc. Trước kia, mình cứ nghĩ rằng để thể hiện nỗi buồn, thì người chơi phải “quằn quại”, phải “gằn”. Nhưng thực ra, nỗi buồn thực sự nó có vẻ đẹp riêng của nó. Trong bài giảng về tác phẩm “Prelude in E minor” của Chopin - được coi là “Bài giảng piano mà ai cũng nên xem” của thầy Seymour Bernstein - Seymour nói về hai nốt Đô (C) và nốt Si (và B) để thể hiện tiếng khóc trong lòng (tác phẩm Prelude in E minor là tác phẩm Chopin tự chọn để chơi trong chính lễ tang của ông). Seymour nói: “Nếu âm thanh không kết nối với cảm xúc tự nhiên của con người thì nó không có ý nghĩa gì cả”. Mà cảm xúc tự nhiên của con người thì nào phải “quằn quại” mới là nỗi buồn?
Improvision 31 (Trận chiến trên biển) của Wassily Kandinsky, hay phiên bản màu sắc của Bản Concerto Số 2 của Sergei Rachmaninoff
Hôm nay, ngồi ngắm bức tranh của Sự ngẫu hứng 31 của Wassily Kandinsky trong Bảo Tàng Nghệ thuật Quốc Gia Mỹ và mở bản Concerto No.2 của Rachmaninoff ra nghe, cảm xúc giao thoa màu sắc và âm thanh, một lần nữa, nước mắt tuôn trào ….
Art helps me walk on earth
For me, art is the place where the ‘Yin & Yang’ are most clearly observed: If I don't have stability and a solid connection to the piano, I can't tell a story by music. Likewise, without being grounded and connected to the brush, the painter could just ‘copy’ the image without being able to express any emotion or feelings or give any message. This requires both hard and persistent study, and , … love …
Peacefully sleeping Hanoi
Hanoi, a time for you and me …
hiding a treasure of innocent joy and happiness
The old street, as you came back
by a lost
each step,
stumbled
over a memory…
Hawaii – Part 1/Phần 1
It was getting darker. While I was worried, I heard an inner voice in me saying that there would be someone there to help us. I looked around and I saw an old man sitting at the bench. He was watching the sunset and enjoying his dinner. Seeing me talking on the phone nervously, he asked me if I need any help…
Vacation in Chautauqua
‘When I come here, I could see the simple but rare thing in the busy life in New York: It is the connection between people – a smile with someone who you do not know while walking, saying hello to each other when passing someone’s house and someone is sipping a cup of tea or coffee on the terrace, etc….’.
Hawaii – Part 2/Phần 2
It was almost dark, and we had to say goodbye to Stent. Stent saw us off to the nearby bus stop. Passing a row of slightly shackled tents, Stent said this place were a tent area for locals here. They were not homeless, but, as Stent explained to us, simply because it was too expensive for them to afford a house in Honolulu, they were staying in tents here. That was a “scene” behind the turquoise color of Hawaii beach.
Love Letter by the end of Fall
Only you and me
We are here
With our love
Watching
New romance
Holding hands
Through the fall…
Borrow/Mượn
Let me borrow your shoulders for a while
I rely on enough and will return you tomorrow night …
New Jersey
‘I still loved Patrick as he was, and still adored him every day without blaming him, not forcing him to change anything. Everyone will go their way, no one lives the same life of the other. Patrick would have his own way to live. I could not do anything for him, I could only love him.’
Dwyne
‘Yes, I am very happy and satisfied with what I have. Of course, there are times when that doesn’t work. But for the most part I’m happy. I love my job. I have stable income. Sometimes I take the kids out and go on vacations with me. I love going fishing with the kids. That’s enough for me!’
Rovinj
The morning in the village was so fresh: sounds of church bells ringing, of birds singing, of waves from the beach, smells of flowers and trees, of freshly baked bread, etc. Ah, there was a very authentic smell of this town every morning. That was the smell of freshly laundered clothes…
Tuscany
Arriving in Siena late at night, but I didnot hesitate to find a good Italian restaurant to ‘entertain’ myself. While waiting for the food, I took time to study the map of Siena. Seeing that, the restaurant manager came and told me to the places I needed to go. Believe it or not, the next day he would have a few hours off work to drive me to a visit some places. I could not say ‘No’ to his offer!
Washington DC
Currently Mau is a well-known jazz & blues pianist in New York. During a performance at the NGA, Mau played one piece for his nanny and one for his late brother. What surprised me, was that both of those songs did not have a color of sadness, but it seemed to recall his beautiful childhood memories… Finally, Mau said: ‘Art is wonderful, thanks to music, and thanks to art, that I’m here today, and you’re here, together and connecting in love!’.