Borrow/Mượn
(English translation by me. Author: Unknown. Tiếng Việt ở phía dưới- Tác giả: chưa biết)
Let me borrow your shoulders for a while
I rely on enough and will return you tomorrow night
Because life is so fragile,
Straining alone just makes me cry.
Lend me your laughs that bring about radiant lips
To see that love is not that far
Lend me your laugh today only
I will return you tomorrow
Once I am happy.
Come close to me and lend me your arms
Hold me tight as my thin shoulders become iceberg
Just once your arms wrap me in
They will warm up the little hope.
I’m so tired, and want to borrow you
To heal the wounds,
that are still tingling
Lend me a life without snow and storm
Lend me a little peaceful place in your heart
which is always warm.
***
My shoulder here, don’t look for somewhere else, babe
I would lend you, but donot ask you to return soon
For you to rely on through all stormy nights,
To see that life is not so fragile.
Whenever the sun arises
I am willing to lend you my cordial smiles
You can borrow at no interest
No hesitation, why not borrow right?
At this moment, my arms are opening
Come closer, my skinny little shoulders, please
My arms are readily outstretched,
To transfer the warmth of love to you.
A bit simple, in the impermanent place
Do not be cynical, nor desperate
Sincere does remain to exist,
Painting our life to be more magical and glittery./.
* * *
Cho em mượn bờ vai anh một chút thôi
Em dựa đủ rồi ngày mai em sẽ trả
Bởi cuộc đời sao chông chênh nhiều quá
Gắng gượng một mình em sẽ ngã mất thôi.
Cho em mượn tiếng cười làm rạng rỡ đôi môi
Để thấy yêu thương chẳng xa xôi quá thế
Cho em mượn tiếng cười chỉ hôm nay thôi nhé
Ngày mai vui rồi em sẽ trả anh ngay.
Anh lại gần đây cho em mượn vòng tay
Ôm chặt đi anh kẻo vai gầy lạnh cóng
Chỉ một lần thôi vòng tay anh dang rộng
Nhen nhóm lên giùm chút hi vọng mong manh
Em mệt quá rồi anh cho em mượn anh
Hàn những vết thương vẫn chưa lành, đau nhói
Cho em mượn đi cuộc đời không bão nổi
Mượn chút yên bình luôn ấm ở nơi tim.
* * *
Bờ vai đây, em khỏi phải đi tìm
Cho mượn đấy, không cần em trả vội.
Cho em mượn qua hết đời bão nổi.
Để thấy đời không quá đỗi chông chênh.
Tôi sẵn lòng vào mỗi sớm bình minh.
Cho em mượn những nụ cười thân ái
Mượn không thôi, chẳng cần em trả lãi.
Còn chần chừ gì, sao chẳng mượn ngay?
Lúc này đây, tôi thừa một vòng tay.
Hãy sát lại gần, đôi vai gầy bé bỏng.
Vòng tay tôi đang sẵn sàng dang rộng.
Để trao người những hơi ấm tình thương.
Một chút đơn sơ, giữa chốn vô thường.
Đừng hoài nghi, đừng để đời tuyệt vọng.
Có những chân tình vẫn còn quanh cuộc sống.
Khiến bức tranh đời thêm huyền diệu lung linh.