Dwyne
(Tiếng Việt ở phía dưới.)
Today I had to ‘back pack’ to Philadelphia. I decided to take the Greyhound bus with the hope that I might meet Mr. Grey to greet his customers on the New Year!
Because I didn’t book a ticket in advance, I got on the bus and found an empty seat. I saw no Mr. Grey at all, sadly. There was only one dusty black American man who was looking thoughtfully through the bus window. Seeing me struggling with my suitcase because I did not know where to put it, the man offered: ‘Let me help’. Although at first I felt a bit afraid of him, I thought it would be safe to sit next to him. After the bus departed for a while, he asked me whether I worked or lived in Philadelphia. I told him: ‘I am travelling here, I came from Vietnam’. We asked for each other’s name and his name was Dwyne. I started to feel comfortable talking to this dusty guy.
Dwyne worked as a truck driver. He was traveling from Washington DC to Philadelphia today, then would take another bus to pick the truck.
‘Were you born and raised here?’, I asked him.
‘Yes’, replied Dwyne
‘Is your family here too? I mean your parents.’
‘I have no family. I have never met my parents since I was born. I lived with my grandmother.’
‘So which country are you from?’
‘I even don’t know what country I’m from. I just know that I was born in America. But I don’t know where my parents came from.’
‘So where do you live now? I mean where is your house?’
‘I don’t have a home. I drive a truck everyday, so I don’t need a house.’
‘So do you have a family?’
‘I used to have, but now… divorced.’
‘You may have kids, right?’
‘I have five children. Three of them are step-children of my ex-wife and two are children that I have with her. I love all them like my own and still provide support for all five.’
‘So with whom are the kids living now?’
‘All of them are living with my ex-wife. When we divorced, I left my house and three cars to her and the kids. I didn’t take anything. I started like from beginning with empty hands.’
‘Do you still have to provide monthly support for her and the kids?’
‘Of course! I also hope to save a lot of money to build a new life.’
Dwyne showed me that he was chatting with his son on Facebook messenger. He looked so happy!
‘If you don’t mind, may I ask you how much money do you earn per month?’, I asked him.
‘3,500 USD.’
‘Do you have a girlfriend?’
Dwyne shrugged: ‘No. I have to focus on working to earn money, so I don’t have time for dating.’
‘Are you happy with your life now?’
‘Yes, I am very happy and satisfied with what I have. Of course, there are times when that doesn’t work. But for the most part I’m happy. I love my job. I have stable income. Sometimes I take the kids out and go on vacations with me. I love going fishing with the kids. That’s enough for me!’
The bus arrived, Dwyne helped me take the luggage, and then helped me find the gate where my cousin was supposed to pick me up./.
Philadelphia, January 2016
Hôm nay mình phải “khăn gói quả mướp thân gái dặm trường” đi Philadelphia. Mình quyết định lấy chuyến xe Chó Xám (ở Mỹ là hãng Greyhound của cái nhà anh chàng Grey tăm tiếng), với hi vọng biết đâu lại gặp Mr. Grey ra chào đón khách hàng nhân dịp Năm Mới! Hão huyền quá mất thôi!
Vì mình không đặt vé trước nên lên xe còn ghế nào trống thì ngồi. Chẳng thấy anh Grey nào để mình ngồi cạnh cả. Chỉ có một anh Mỹ da đen bụi bặm ngồi trầm ngâm nhìn qua cửa sổ. Thấy mình có vẻ loay hoay với cái vali của mình vì chưa biết để ở đâu, anh chàng nói: “Để tôi giúp cô để vali lên trên kệ”. Mình hơi sững một chút, rồi cũng cảm thấy yên tâm ngồi cạnh anh chàng. Xe chạy được một lúc, anh chàng hỏi mình đi làm việc hay sống ở Philadelphia? Mình trả lời: “Tôi là khách du lịch ở đây, tôi đến từ Việt Nam”. Anh chàng giới thiệu tên là Dwyne. Mình bắt đầu cảm thấy dễ chịu khi nói chuyện với anh chàng Dwyne bụi bặm này.
Dwyne làm nghề lái xe tải (truck). Hôm nay Dwyne đi từ Washington DC đến Philadelphia, sau đó sẽ bắt tiếp một chuyến xe bus nữa để đi đến chỗ lấy xe tải.
Mình hỏi Dwyne: “Cậu sinh ra và lớn lên ở đây à?”
“Uh”
“Gia đình cậu cũng ở đây chứ? Ý tôi muốn hỏi là bố mẹ cậu ấy!”
“Tôi không có gia đình. Tôi chưa bao giờ gặp mặt bố mẹ tôi từ khi tôi sinh ra. Tôi sống với bà ngoại.”
“Vậy cậu là người gốc nước nào?”
“Tôi cũng không biết tôi gốc nước nào nữa. Tôi chỉ biết tôi được sinh ra ở nước Mỹ. Nhưng bố mẹ tôi đến từ đâu thì tôi đâu có biết!”
“Vậy hiện nay cậu sống ở đâu? Ý tôi muốn hỏi là nhà cậu ở đâu?”
“Tôi không có nhà cửa. Tôi làm nghề lái xe tải nay đây mai đó nên đâu cần có nhà ở làm gì đâu.”
“Thế cậu có gia đình chưa?”
“Tôi đã từng có. Nhưng ly dị rồi.”
“Chắc là cậu đã có con?”
“Uh. Tôi có tất cả năm con. Ba đứa là con riêng của vợ cũ và hai đứa là con chung. Tôi yêu quý cả năm đứa như con ruột và vẫn chu cấp đầy đủ cho cả năm đứa.”
“Vậy bọn trẻ con bây giờ ở với ai?”
“Tất cả chúng nó ở với vợ cũ của tôi. Khi ly dị, tôi để lại hết nhà cửa xe cộ cho cô ấy và bọn trẻ. Không lấy bất kỳ thứ gì. Một căn nhà và ba chiếc ôtô. Tôi bắt đầu lại từ đầu với hai bàn tay trắng.”
“Bây giờ câu vẫn phải chu cấp hàng tháng cho cô ấy và bọn trẻ chứ?”
“Hiển nhiên rồi! Tôi cũng hi vọng sẽ tiết kiệm được nhiều tiền để xây dựng cuộc sống mới.”
(Dwyne khoe với mình là đang chit chát với con qua FB, trông cậu vui lắm.)
“Nếu cậu không ngại trả lời, cho phép tôi được hỏi cậu mỗi tháng cậu để ra được bao nhiêu tiền?’
“3.500 USD.”
“Thế cậu có bạn gái không? :)”
Dwyne nhún vai: “Chưa. Tôi còn phải tập trung làm việc để kiếm tiền nên cũng không có thời gian cho bạn gái.”
“Thế cậu có thấy hạnh phúc với cuộc sống của cậu bây giờ không?”
“Có chứ, tôi rất thấy vui vẻ và thoả mãn với những gì tôi đang có. Tất nhiên có những lúc cũng không được như ý. Nhưng phần lớn tôi thấy hạnh phúc. Tôi yêu công việc của mình. Tôi có thu nhập ổn định. Thỉnh thoảng tôi lại đưa bọn trẻ đi chơi và đi nghỉ với tôi. Tôi thích đi câu cá với bọn trẻ. Vậy là đủ lắm với tôi rồi!”
Xe đến nơi, Dwyne giúp mình lấy đồ xuống và rồi giúp mình đi tìm cổng ga nơi em họ mình hẹn đón mình.
Philadelphia, tháng 1, 2016