Peacefully sleeping Hanoi
(Translated from Lu’s poem: ‘Ngủ Yên Hà Nội’- Tiếng Việt ở phía dưới)
Hanoi, you treasure alot
Do you know?
You treasure the fall in the eyes of my fragile girl
The sky suddenly opens
in a so deep blue
Is she raising her eyes
through the clouds?
You treasure golden sunshine
in the green foliage,
hiding the gentle smell of the old streets on a day of wind
hiding the pure loves
as softly as the grasses
of the faraway,
leaving day by day …
You treasure the cafes
quietly whispering to me,
One who left, who never returned …
A cup of coffee was waiting desperately…
seeing the wind just flowing through the old windows, gently...
Hanoi, a time for you and me …
hiding a treasure of innocent joy and happiness
The old street, as you came back
by a lost
each step,
stumbled
over a memory…
Hanoi, today, hides a rain
in the old café,
old songs were sung tenderly
the old door and the old coffee
you are silent
All has gone
For long ..
Hanoi, you treasure alot
Do you know?
* * *
Hà Nội giấu trong mình những gì
Hà Nội chẳng biết đâu
ta từng giấu mùa thu trong đôi mắt của một người con gái
sáng hôm nay trời bỗng xanh mê mải
chắc là nàng vừa ngước mắt lên cao
Hà Nội giấu nắng vàng trong tán lá xôn xao
giấu mùi phố dịu dàng một ngày mênh mông gió
giấu những mối tình trong lành như ngọn cỏ
của chuỗi ngày xa vắng nối nhau đi
Hà Nội giấu buồn vui trong quán vắng thầm thì
người ra đi chẳng bao giờ trở lại
ly cà phê đợi chờ khắc khoải
chỉ gió lùa qua cửa cũ thân quen
Hà Nội một thời của anh và em
giấu nhiều lắm những hồn nhiên thơ dại
con đường cũ tình cờ anh quay lại
cứ một bước chân
lại vấp
một ngày xưa
Hà Nội hôm nay giấu một trận mưa
trong quán cũ những bài ca cũ
khe cửa cũ ly cà phê cũ
anh lặng nhìn
điều đã mất
từ lâu
Hà Nội giấu trong mình những gì
Hà Nội chẳng biết đâu…